Một số bài văn miêu tả lớp 6

Một số bài văn miêu tả lớp 6

Tả dòng sông.

Nơi em đang sống có biết bao cảnh đẹp mà chác hẳn mỗi người khi xa quê ai cũng luôn nhớ.Nhưng có lẽ in đậm trong em nhất đó là hình ảnh con sông quê hương.

 Em không biết dòng sông bắt nguồn từ đâu, khi chảy qua làng em nó uốn khúc quanh co giữa làng rồi chạy dài bất tận về phía chân trời xa.Lòng sông sâu và khá rộng, chỗ rộng nhất của con sông khi chảy qua làng em khoảng 300- 400m.Dọc 2 bên bờ sông là những hàng tre xanh cao vút soi bóng xuống làn nước trong xanh.

Buổi sáng khi những tia nắng ban mai đan trên những ngọn tre rồi chiếu xuống mặt sông, mặt sông lại cuộn lên những lớp sóng nhỏ lăn tăn xô mãi vào bờ khiến cho buổi sớm mai tĩnh lặng lao xao những âm thanh chào ngày mới.Lúc này cũng là lúc mọi người làng em ra sông gánh nước, tiếng cười đùa, tiếng gọi nhau râm ran cả 1 vùng.Trên màu xanh biếc của nước sông nổi lên vài chiếc thuyền con thả lưới tất cả đều hối hả, khẩn trương với mong muôn dược nặng mẻ lưới. Em thấy dòng sông mới hiền hoà và ấm áp làm sao.

 

doc 11 trang Người đăng phuongnga36 Lượt xem 1049Lượt tải 0 Download
Bạn đang xem tài liệu "Một số bài văn miêu tả lớp 6", để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Tả dòng sông.
Nơi em đang sống có biết bao cảnh đẹp mà chác hẳn mỗi người khi xa quê ai cũng luôn nhớ.Nhưng có lẽ in đậm trong em nhất đó là hình ảnh con sông quê hương.
 Em không biết dòng sông bắt nguồn từ đâu, khi chảy qua làng em nó uốn khúc quanh co giữa làng rồi chạy dài bất tận về phía chân trời xa.Lòng sông sâu và khá rộng, chỗ rộng nhất của con sông khi chảy qua làng em khoảng 300- 400m.Dọc 2 bên bờ sông là những hàng tre xanh cao vút soi bóng xuống làn nước trong xanh.
Buổi sáng khi những tia nắng ban mai đan trên những ngọn tre rồi chiếu xuống mặt sông, mặt sông lại cuộn lên những lớp sóng nhỏ lăn tăn xô mãi vào bờ khiến cho buổi sớm mai tĩnh lặng lao xao những âm thanh chào ngày mới.Lúc này cũng là lúc mọi người làng em ra sông gánh nước, tiếng cười đùa, tiếng gọi nhau râm ran cả 1 vùng.Trên màu xanh biếc của nước sông nổi lên vài chiếc thuyền con thả lưới tất cả đều hối hả, khẩn trương với mong muôn dược nặng mẻ lưới. Em thấy dòng sông mới hiền hoà và ấm áp làm sao.
Chiều chiều khi ánh hoàng hôn vừa tắt, vài tia nắng cuối ngày còn lại rọi trên mặt sông tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp.Buổi tối, khi ông trăng tròn vành vạnh vắt qua ngọn tre làng, soi bóng xuống dòng sông lấp lánh thì mặt nước gợn sóng lung linh, dòng sông như được dát 1 lớp bạc óng ánh.Lúc này chúng em ra sông ngồi hóng mát và vui chơi thật là thú vị.trong cái yên lặng của không gian em như nghe được tiếng thì thầm nói chuyện của hàng tre, tiếng vỗ nhẹ của từng đợt sóng xô bờ.Em cảm thấy tâm hồn mình trở nên thanh thản, thoải mái hơn sau những giờ học tập căng thẳng.
Làm sao em quên được những trưa hè nóng bức, em cùng các ban túm năm tụm ba lại tắm sông.Dòng nước mát lạnh, trong xanh xua đi hết sự mệt mỏi, nóng bức.Tiếng đùa giỡn, tiếng đập nước vang dội cả 1 khúc sông.Và có lẽ vì thế mà dòng sông gắn bó với em chăng? Mỗi khi vui, khi buồn em đều tâm sự cùng sông, dòng sông như là một người bạn thân của em vậy.
Con sông hiền hoà, thân thiết là vậy mà gặp những ngày nước lũ thì nó trở nên dữ dội vô cùng.Nó mang một dòng nước đỏ màu phù sa và ngầu đỏ, từng con sóng cuồn cuộn như muôn nhấn chìm tất cả.Trên bờ những ngọn tre oằn cả thân mình như muốn giục dòng nước chảy nhanh hơn để khỏi ngập lụt làng xóm.Sau mỗi đợt như vây ruộng đồng lại được bồi đắp phù sa, lúa sớm trổ đòng, cây cối thêm xanh hơn.
Dòng sông đã gắn bó với bao vui buồn tuổi thơ của em cũng như bao thăng trầm của làng que em. Chính vì vậy mỗi khi xa quê thì dường như dòng sông ấy đã hằn sâu vào kí ức của em.
Tả cánh đồng lúa chín
Hằng ngày mỗi lần đến trường tôi đều đi qua cánh đồng lúa .Hôm nay sáng chủ nhật đẹp trời tôi mới có thời gian nhìn ngắm cánh đồng lúa quê em.
Từ xa nhìn lại cánh đồng như một tấm thảm khổng lồ màu vàng chói lọi .Bao trùm lêm cả cánh đồng là màu vàng ấm no, màu vàng tươi của những thửa chưa chín hẳn, màu vàng pha xanh của những thửa chín chậm, mầu vàng ối của những thửa chờ gặt. Không gian khá rộng đó được bao bọc bởi luỹ tre làng kiên cố và dòng sông nhỏ hiền hoà uốn lượn quanh co với chiếc cầu nhỏ xinh xắn làm chỗ qua lại cho người đi thăm lúa. Xa xa dưới bóng mát cây đa đầu làng những chú trâu nhìn về phía đồng lúa chín bằng ánh mắt lim dim, mơ mộng.
 Trong làn gió buổi sớm ban mai, một mùi thơm đầm ấm lan toả trong không gian, nồng nàn phảng phất hương vị của ngàn cỏ hoa đồng nội, một mùi thơm rất lạ mà người ta gọi đó là mùi của lúa mới.Những làn sương mỏng như những tấm lụa nhà trời trút hương thơm tinh khiết của lúa để bay lên ướp vào những làn mây.Khi gió thoảng qua cả cánh đồng xào xạc một âm thanh dịu nhẹ. Nắng lên trải một màu vàng rực rỡ lên khắp cánh đồng. Những chú chim cất lên những tiếng hót rải khắp cánh đồng vàng thơm,rồi giật mình bay vút vào không gian. Gió nhẹ rung rinh những chiếc lá ngả màu như những bàn tay nhỏ vẫy chào. Những nhánh lúa trĩu bông nặng nhọc ngã vào nhau lắc lư như gật đầu chào đón. Những hạt lúa dài, tròn mẩy bám đầy từ đầu nhánh đến cuối nhánh. Vỏ hạt ram ráp, đầu hạt có những sợi dâu màu nâu nhỏ xíu, mỏng tanh. 
 Không khí ngày mùa thật đông vui tấp nập. Những bác nông dân đang hăm hở, hối hả xuống đồng thu hoạch lúa. Khắp cánh đồng tiếng cười nói râm ran, những đôi tay thoăn thoắt vung liềm, từng chiếc nón trắng nhấp nhô như cánh cò. Đâu đó một vài người đi thăm lúa xem lúa nhà mình thu hoạch được chưa, trên khuân mặt ai cũng nở nụ cười rạng rỡ. Mặt trời chiếu những tia nắng vàng rực rỡ như để chứng kiến và chia vui với sự được mùa của nông dân.
 Em yêu mến cánh đồng làng quê em, yêu mến xóm làng thân thuộc. Nơi đây là nơi em được sinh ra và lớn lên với tuổi thơ êm đềm hồn nhiên. Nhìn cánh đồng lúa chín như mở ra trước mắt em một con đường đi đến những ngày ấm no hạnh phúc.
 Tả bà
Đối với em tình bà cháu không thể thiếu. Hình ảnh bà luôn in sâu trong tâm trí của em, một người bà hiền từ và nhân hậu. 
Bà em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, dáng người bà nhỏ nhắn hao gầy với mái tóc pha sương nay đã bạc. Lưng bà hơi còng xuống, chân bà không còn khoẻ nữa nên đi đâu bà cũng cần có cây gậy để giúp đỡ. Nước da bà bị nắng cháy xạm màu và đã chấm đồi mồi có lẽ vì bà phải bươn chải, tảo tần để nuôi nấng các con cho ông đi công tác. Mắt bà không còn tinh tường nữa, hai con ngươi hơi đùng đục nhưng lúc nào đôi mắt ấy cũng nhìn mọi người đầy yêu thương, trìu mến. Khuôn mặt bà đã xuất hiện nhiều nếp nhăn ở đuôi mắt và khoé môi, hai gò má của bà nhô lên rám nắng. Trên vầng trán của bà dường như mỗi nếp nhăn thể hiện cho một nỗi vất vả của những ngày tháng vất vả bà đã trải qua. Mỗi khi bà cười, những nếp nhăn ấy lại hằn lên sâu hơn.Bàn tay bà xương xương, nhăn nheo thấm đượm những năm tháng vất vả trước đây. Bà rất thích ăn trầu nhưng răng bà đã rụng, nên mỗi lần bà ăn trầu em thường hay nhai trầu giúp bà.
Em sống với bà từ nhỏ, ngày thơ ấu những bài hát ru êm dịu của bà đã đưa tôi vào giấc ngủ say nồng. Bằng chất giọng trầm ấm bà kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích làm cho tôi như lạc vào thê giới của truyện cổ tích, của cô Tấm dịu hiền, những chàng Thạch Sanh dũng cảmBà bao giờ cũng quý cũng yêu và hết lòng săn sóc tôi mỗi khi Bố Mẹ vắng nhà, hay đi làm về muộn Bà lại nhắc nhở tôi học hành. Bà khuyên bảo tôi những điều hay lẽ phải những lẽ sống làm người. Những dịp đi đâu xa bà không quên mang về cho tôi những món ngon thức lạ. Nhiều lúc bà hay ngồi trầm ngâm suy nghĩ về những gì đã qua, những gian lao vất vả của cuộc đời bà.những lúc như thế tôi lại càng yêu bà hơn.
 Tấm lòng yêu mến của bà dành cho tôi và mọi người đã làm tâm hồn tôi thêm phong phú và truyền sức mạnh cho tôi để đương đầu với sóng gió trong cuộc đời.
Tả Ông
Trong gia đình tôi yêu quý tất cả mọi người nhưng người mà tôi yêu mến nhất, kính trọng nhất là ông tôi.
 Ông tôi chưa già lắm, chỉ khoảng bảy mươi tuổi. Dáng người ông vừa tầm, khuôn mặt sạm lại với nhiều nếp nhăn của những ngày kháng chiến gian khổ vất vả. Khuôn mặt ông vuông chữ điền nước da ngăm đen xạm lại với nhiều chấm đồi mồi, đuôi mắt đầy những vết chân chim vậy nhưng trông ông tôi vân đẹp lão lắm. Mái tóc của ông đã bạc hết, thỉnh thoảng mới điểm vài sợi đen. Hạnh phúc nhất là được nằm trong lòng ông tay vuốt ve chòm râu dài đã điểm bạc, ngước nhìn đôi mắt đã mờ đục nhưng hiền từ và ấm áp biết bao. Những lúc như thế ông lại nở nụ cười đầy trìu mến với tôi. 
 Tôi rất thích nắm tay ông, bàn tay xương xương, nhăn nheo nhưng tôi vẫn thấy hơi ấm từ tay ông truyền sang thật là khoan khoái. Giọng nói của ông trầm trầm và rất truyền cảm bởi hồi trẻ ông là cây kịch nói nghiệp dư nổi tiếng của trung đoàn. Chính vì vậy với giọng nói ấm áp ấy ông đã hát ru đưa tôi vào giấc ngủ, kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích, chuyện thời kháng chiến của ông. Để đảm bảo sức khoẻ sáng nào ông cũng dậy thật sớm để tập thể dục và ông khuyên tôi cũng nên tập thể dục thường xuyên để nâng cao sức khoẻ của bản thân.Không những thế ông còn giảng bài cho tôi, kèm tôi học.Ông như là thầy giáo ở nhà của tôi vậy.
 Ông rất quan tâm đến tình hình thời sự trong và ngoài nước. Không một trương trình thời sự nào trên đài, báo, truyền hình mà ông bỏ qua, hầu hết các thông tin thời sự mà tôi biết được đều thông qua ông. Trong nhà tôi ông thường xem mấy cây cảnh là tài sản của riêng mình. Hàng ngày ông chăm sóc, tưới tỉa chúng như những người bạn thân. Nhờ thế mà mỗi cây cảnh đều xanh tốt và có một dáng vẻ riêng.
Tôi yêu quý và kính trọng ông rất nhiều cũng như tấm lòng ông giành cho tôi vậy.Tôi hứa sẽ học tập thật tốt để khỏi phụ lòng mong đợi của ông.
Tả cô giáo.
“Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương.Em yêu biết bao nhiêu mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương”. Câu hát ấy cứ vang mãi trong tâm trí tôi mỗi lần tôi nhớ về cô giáo đã dạy tôi năm tôi bước chân vào cổng trường THCS.
Cô năm nay khoảng ngoài 20 tuổi dáng người cô nhỏ nhắn, mảnh mai, bước đi khoan thai nhưng cũng không kém phần nhanh nhẹn. Nước da cô trắng hồng, mái tóc đen huyền chấm vai, được rẽ lệch sang một bên bao bọc lấy khuôn mặt hình trái xoan với các nét thanh thoát khiến cô trông rất xinh và hiền.Chiếc miệng nhỏ xinh cùng đôi môi đỏ thắm lúc nào cũng nở nụ cười càng tôn thêm vẻ đẹp duyên dáng và hồn nhiên ở cô. Mỗi khi cô cười để lộ ra hàm răng trắng và đều như bắp. Đôi mắt đen láy núp dưới hàng lông mày công vút và rậm, đôi mắt ấy mỗi khi nhìn chúng tôi đều rất ấm áp và thân thương.Vấng trán cao, biểu lộ vẻ trí thức, thông minh, vầng trán ấy đã truyền cho chúng em những bài học cơ bản nền tảng cho mai sau.Quê tôi các cô giáo đều mặc những áo dài rực rỡ khi đến lớp, riêng cô giáo chỉ mặc bộ áo dài màu trắng tuy giản dị nhưng rất hợp với cô.
Giọng nói của cô nhẹ nhàng nhưng rõ ràng và ấm áp biết bao.Chính giọng nói ấy đã truyền dạy cho chúng em những kiến thức đầu tiên khi bước chân vào ngôi trường THCS. Khi cô giảng bài chúng em chăm chú lắng nghe, từng lời dạy của cô như rót vào tai chúng tôi dịu ngọt.Bao nhiêu những tri thức mới cứ ngấm dần vào những tâm hồn đang khát khao hiểu biết của chúng tôi.Bạn nào không hiểu cô giảng lại cho đến khi nào hiểu mới thôi, cô đến chỗ từng bạn kiểm tra xem chúng tôi làm bài tập. Cô vui vẻ, thân thiện là vậy nhưng lại rất nghiêm khắc trước những lỗi mà chúng tôi mắc phải và động viên giúp đỡ chúng tôi khắc phục những khó khăn thiếu sót đó.Tấm lòng ấy đã dạy cho chúng tôi biết bao điều để tích luỹ làm hành trang bước vào đời. `
Hình ảnh người mẹ hiền thứ hai của tôi ở trường không bao giờ phai nhạt trong tâm hôn tôi.Những bài học của cô như là những nấc thang bổ ích giúp tôi bước tiếp trên con đường học vấn.
 Tả mẹ
Trong mỗi chúng ta chác hẳn không ai quên được  ... ng “ Lễ khai giảng năm học mới”. Lớp trực nhật đang kê bàn ghế, trang trí trên khuôn mặt các ban đã lấm tấm mồ hôi nhưng ai nấy đều rất vui vẻ. Tất cả tạo nên một không khí ngày hội khác hẳn ngày thường.
Đang ồn ào bỗng toàn sân trường im phăng phắc, một giọng nói lưu loát nhưng ấm áp vang lên “ Lễ diễu hành chào mừng năm học mới bắt đầu”. nhịp trống vang lên từng lớp từng lớp đi qua khán đài như một đoàn quân đang duyệt binh.Lễ diễu hành kết thúc, Một tiếng hô dõng dạc “ Nghiêm” vang lên.Tất cả thầy cô giáo, các vị đại biểu và học sinh nghiêm trang, hướng về phía cột cờ.Bài hát quốc ca hùng tráng vang lên như làm sống lại những trang sử oanh liệt của dân tộc.Dưới ánh nắng của mùa thu lá cờ đỏ sao vàng đang phàn phật tung bay trong gió.Sau phần nghi lễ chương trình khai giảng được tiếp tục trong không khí trang nghiêm.chúng em được nghe thư của chủ tịch nước gửi cho HS nhân ngày khai trường, từng lời dạy của bác chủ tịch nước như một bài học sâu sắc thôi thúc chúng em thi đua học tốt hơn. 
Tiếp ngay sau đó cô hiệu trưởng lên đọc diễn văn khai giảng, giọng cô trầm bổng ngân vang biểu dương những thành tích của năm học trước và những mục tiêu phấn đấu của năm nay. Mọtt hồi trống khai trường được cất lên trong nắng mùa thu, tiếng trống ấy mở ra một năm học mới đầy khó khăn nhưng cũng nhiều mơ ước, hi vọng của cả thầy và trò.
Để đấp lại công ơn dạy dỗ của các thầy cô giáo một bạn học sinh thay mặt cho học sinh toàn trường lên đọc lời hứa, Một giọng nói trong trẻo hồn nhiên và cũng rất diễn cảm đã thay chúng tôi nói lên những tâm tư tình cảm của mình đối với các thầy cô và mái trường này.
Tiếp ngay sau đó là lời phát biểu của thầy TPT, thầy thay mặt cho liên đội phát động chủ đề năm học mới, tiếng thầy vang lên thật rõ và ấm áp làm sao. Tiếng đồng thanh của chúng tôi vang lên như hứa hẹn một năm học sẽ thực hiện thât tốt những phong trào của đội.
Và cuối cùng là màn đồng diễn múa hát chào mừng năm học mới, từng điệu múa được thể hiện theo lời hát thật nhịp nhàng, như là tâm trạng phấn khởi của chúng tôi trước một năm học mới với bao điều hi vọng.Một cơn gió thoảng qua, những chiếc lá bàng rơi nhẹ xuống dưới sân. Đây đó trên cành cây mọt vài con chim đùa giỡn hót líu lo, dường như chúng cũng đang muốn chia sẽ nhưng niềm vui niềm hi vọng với chúng tôi.
Buổi lễ khai giảng đã kết thúc trong niềm vui phấn khởi của tất cả chúng tôi. Những ánh mắt, nụ cười trao nhau như nhắc nhở phải học sao cho thật tốt.
Tả buổi lễ chào cờ
Hôm nay là thứ hai, em không quên đến trường sớm hơn mọi ngày để dự buổi lễ chào cờ đầu tuần.
Trường đây rồi, sân trường nhộn nhịp quá! Tiếng cười nói râm ran. Hôm nay ai cũng mặc quần áo đồng phục trông ai cũng phấn khởi và nghiêm trang.
Phía khán đài nơi làm lễ các bạn lớp trực nhật đang kê bàn ghế, kéo cờ, chân dung Bác được đặt ngay ngắn trên bục. So với ngày thường sân trường hôm nay trở nên sạch sẽ hơn, có lẽ bác bảo vệ đã dậy từ sớm để quét dọn. Hàng phượng vĩ khẽ rung tán lá như muốn chào chúng em sau ngày chủ nhật không gặp.
Một hồi trống vang lên, tất cả các hoạt động dừng hết lại, không ai bảo ai chúng tôi về vị trí của lớp mình xếp hàng ngay ngắn.bạn lớp trưởng đứng ra chỉ huy, sân trường bớt đi phần ồn ào và dường như rộng hơn ra để đủ chứa hơn 400 HS. Hàng ngũ thẳng tắp chẳng khác nào một doanh trại quân đội đang tập hợp binh lính thật nghiêm túc chuẩn bị cho một ngày ra thao trường. Lúc này các thầy cô giáo cũng tiến về vị trí của lớp mình, hôm nay các thầy cô giáo ai cũng tươi vui rạng rữ sau 1 ngày chủ nhật , các tà áo dài đủ màu sắc, thướt tha như tô điểm thêm cho buổi lễ đẹp mắt và trang nghiêm hơn. Rồi 1 tiếng hô to, dỗng dạc “ nghiêm” của bạn liên đội trưởng vang lên, cả sân trường im phăng phắc. Bài hát Quốc ca hùng tráng vang lên hoà vào không gian, khiến tôi liên tưởng như bước chân dồn dập, oai hùng của đoàn quân đang tiến ra mặt trận.Vừa hát chúng tôi vừa ngước mắt nhìn lá cờ đỏ sao vàng đang uy nghi lượn sóng giữa bầu trời trong xanh không một gợn mây. Không khí thật trang nghiêm, những chú chim dường như cũng ngừng tiếng hót để cùng chúng tôi làm lễ chào cờ.
Bài hát quốc ca kết thúc, bạn liên đội trưởng thay mặt cho ban chỉ huy liên đội, giọng bạn trong trẻo,diễn cảm nhận xét từng mặt mạnh mặt yếu của từngchi đội trong tuần qua.Tiếp ngay sau đó là lời phát biểu của cô hiệu trưởng. Trong bầu không khí trang nghiêm và yên tĩnh,tiếng cô vang lên nghe thật nhẹ nhàng những rõ ràng và ấm áp biêt bao. Lời chỉ bảo của cô như lời của người mẹ hiền đang âu yếm dạy con. Chúng tôi chăm chú nghe và thàm hứa có thực hiện thật tốt những lời chỉ bảo của cô. Cuối cùng là lời nhận xét đánh giá của thầy TPT, giọng thầy to, truyền cảm, từng lời dạy bảo của thầy là những bài học bổ ích rót vào tai chúng tôi. Lòng dặn lòng phải thực hiện thật tốt những quy định của đội đề ra. 
Buổi lễ chào cờ kết thúc, chúng tôi xếp hàng vào lớp bắt dầu một tuần học mới với bao niềm hi vọng.Những ánh mắt, nụ cười trao nhau như nhắc nhở nhau cùng cố gắng hơn nữa.
Tả giờ ra chơi.
Chúng em đang say sưa nghe cô giáo giảng bài, bỗng 1 hồi trống vang lên boá hiệu giờ ra chơi đã đến.
Từ các lớp tiếng ồn ào bất đầu nổi lên, tất cả ùa ra sânnhư dàn ong vỡ tổ.Sân trường trước kia im ắng giờ đây nhộn nhịp, náo nhiệt lạ thường, chúng tôinhanh chóng tản ra khắp mọi nơi. Sân trường dường như rộng hơn đón chào chúng tôi sau một tiết học căng thẳng. Những chiếc áo trắng và màu đỏ của khăn quàng nhấp nhô giữa sân trường.Thật nhanh chóng các bạn học sinh lao đàu vào những trò chơi. Dưới gốc bàng là một bóng mát thật to, các bạn nữ đang chơinhảy dây.những bước chân nhảy lên nhảy xuống thật nhịp nhàng ,đều đặn cứ thập thình nghe như có ai đang giã gạo.Nhìn các bạn với đôi má đỏ hây hây và những giọt mồ hôi lăn trên trán tôi thấy 1 niềm vui ánh lên vô tư trong những đôi mắt đen tròn. Giưã sân, các ban nam xếp thành 1 vòng tròn choi đá cầu.Quả cầu nhỏ bé được tung lên rồi chuyền thoăn thuắt ho nhau qua những đôi chân thật khéo léo điêu luyện như những vân động viên chuyên nghiệp. Đằng xa, trên khoảng đất trống tiếng cười nói, reo hò vang trời. Các bạn nam các chơi trò đuổi bắt, chỉ trong vài phút mà lưng áo bạn nào cũng ướt đẫm mồ hôi nhưng trông bạn nào bạn nấy cũng đều hăng hái và dường như không cảm thấy mệt. Họ vừa chạy vừa hò reo inh ỏi, tiếng cười nói, tiếng la hét cứ cuộn thành từng đợt vang vọng lên không trung.Dưới bóng cây phượng vĩ già một vài bạn nữ đang ngồi chuyện trò, thảo luận về 1 bài toán chưa giải được. Trên cây những chú chim nấp trong tán lá hót líu lo như hoà cùng niềm vui với chúng em.
Trên hành lang, các anh chị lớp lớn hơn không hoà mình vào những trò chơi mà đứng quan sát mọi hoạt động trên sân , có nhóm lại trao đổi về học tập.
Nắng đã lên cao chiếu những ánh sáng vàng rực rỡ khắp không gian, sân trường sáng đẹp hơn.trên bầu trời từng đám mây trắng lững thững trôi nhẹ về phía cuối trời.
Tiếng trống vang lên, báo hiệu giừo ra chơi kết thúc, mọi hoạt động tạm dừng lại. chúng tôi nhanh chóng xếp hàng tập thể dục giữa giừo à trên khuôn mặt ai dường như nuối tiếc cuộc chơi còn đang dang dở. Toàn trường thực hiện các động tác theo nhịp trống, rồi chúng tôi lần lượt vào lớp bỏ lại sân trường sự yên tĩnh như trước đây.
Vào lớp rồi nhìn ra ngoài không còn là không khí nhộn nhịp sôi nổi nữa mà chỉ có tiếng ru của gió, mấy chú chim ngơ ngác bay vút lên trời xanh.Giờ học lại bắt đầu, với bao kiến thức mới đang chờ đón chúng tôi sau một giờ ra chơi thoái mái và bổ ích.
Tả ngôi trường
Đã gần hết 1 năm học nhưng chưa một lần tôi được nhìn ngắm ngôi trường thân thương của mình.Hôm nay, tôi được phân công trực nhật, tôi đi sớm hơn mọi ngày và ngôi trường thân yêu hiện ra trước với bao cảm xúc dâng trào.
Thấp thoáng sau răng cây um tùm ngôi trường dường như còn đang chìm trong giấc ngủ say, được phủ lên bởi 1 lớp sương đêm mỏng.Các dãy lớp cửa vẫn còn đóng, không gian yên ắng lạ thường khác hẳn với không khí nhộn nhịp thường ngày tôi được chứng kiến.Một vài bạn trực nhật cũng bắt đầu đến, tiếng nói chuyện bắt đầu vang lên, ngôi trường như choàng tỉnh giấc.
Tôi bước vào cổng trường, trước mắt tôi hiện lên 1 khuân viên rộng và đẹp, và được bài trí hết sức hợp lí. Ngay sát cổng vào là 2 hàng phi lao cao vút, lúc nào cũng xanh tốt như những lá phổi giúp cho không khí của trường thêm trong lành. Bước qua cổng là 1 khu sân lớn, được đổ bằng bê tông rất sạch sẽ, dù mưa to đến mấy cũng không ngập được. Giữa sân là cột cờ cao chót vót với lá quốc kì dang uốn lượn trong gió. Bên cạnh là những cây phượng vĩ già nua, khẳng khiu sần sùi, đang đầu mùa hè những tán phượng xanh trông như một chiếc ô khổng lồ, che mát cả một khoảng sân rộng.Phía giáp tường là những bồn hoa hình chữ nhật được xây dựng khá công phu, rất nhiều loài hoa đua nhau khoe sắc khiến cho sân trường thêm sặc sỡ và sinh động hơn.
Tôi không biết trường tôi được xây dựng từ bao giờ nhưng khi tôi bước chân vào ngôi trường này thì đó là hai dãy nhà hai tầng gồm 10 phòng học và các phòng chức năng. Tường được xây dựng khá khăng trang, quy mô, khoác 1 tấm áo màu vàng chanh rất đẹp.Nơi tôi học là 1 day nhà 2 tầng quay về hướng Nam, cứ vào mùa hè từng cơn gió thoảng qua xua tan đi mọi sự oi bức của nắng hè.Trước cửa lớp là hàng hiên khá rộng, để cho chúng em xếp hàng vào lớp và cung là nơi các bạn ngồi chuyện trò trao đổi bài vở với nhau . Từng phòng học đươc bố trí khá khoa học, bàn ghế được sắp xếp ngay ngắn, thẳng hàng, phía trên tấm bảng đen là tấm ảnh Bác Hồ được treo vào nơi trang trọng nhất.Nằm vuông góc với day lớp học của chúng tôi là khu nhà hiệu bộ là nơi làm việc của các thầy cô giáo và các phòng chức năng. cửa kính sáng choang, cách bày biện trong từng phòng mang đặc thù riêng của từng bộ môn.Phòng thư viện là nơi chúng tôi thích nhất, lôi cuốn được chúng tôinhất,giờ ra chơi nào cung đông nghẹt cả người.Phía sau trường là một khoảng đất rộng là nơi chúng em học nhưng giờ thể dục, bao bọc xung quanh là nhưng hàng phi lao anh tốt.
Em vội mở toang cửa sổ, bắt đầu thực hiện nhiệm vụ của mình.Từng day bàn quét dọn sạch se, nàm ghế được lau chùi cẩn thận. Ngoài kia, ông mặt trời đa bắt đầu mang nhưng tia nắng đầu tiên của ngày ban phát xuống cho vạn vật, gợi lên một cảm giác ấm áp hơn.Sân trường bắt đầu náo nhiệt hơn, tiếng cười nói râm ran tạo ra một không khí ngày mới với biết bao điều đang đợi chúng tôi khám phá. 
Tôi yêu ngôi trường này, yêu nhưng gì thân thương và bình dị nhất bởi nơi đây đa in dấu tuổi thơ của tôi, nơi đa dạy cho tôi bao kiến thức. Dù mai có làm gì và ở bất kì nơi đâu tôi vân mà nhớ về ngôi trường thân yêu này.

Tài liệu đính kèm:

  • docgiao an(29).doc